Nguyên huyết - Chương 112
Bỗng dưng có âm thanh rơi xuống khiến đầu óc Tịch Ca trống rỗng.
Rõ ràng hai người đang dính lấy nhau, Rhein ôm hắn vào trong ngực, môi đè nặng bên lỗ tai hắn thì thầm, nhưng giọng nói của cậu lại tựa như truyền đến từ một nơi rất xa xôi, làn hắn cảm thấy không chân thực chút nào.
Thậm chí trong vài giây, hắn cứ ngỡ mình đang nằm mơ.
Nhưng Rhein ôm hắn chặt như thế, mặc dù giờ phút này hai cánh tay cậu đang hơi run rẩy.
Bờ môi hắn vẫn còn đang dán trước ngực đối phương. Tuy rằng bên trong không có tiếng tim đập, nhưng so với tiếng tim đập, vết sẹo dưới môi hắn càng nóng bỏng hơn nhiều.
Tịch Ca tìm về một ít cảm giác từ trong trống rỗng.
Bất ngờ chạy đến còn nhanh hơn cả vui sướng, chiếm lấy toàn bộ tư duy của hắn.
Hắn suy nghĩ:
Rhein nói thích mình?
Rhein tỏ tình?
Đúng, mình không nghe nhầm, Rhein thật sự tỏ tình.
Nhưng không đúng, sao Rhein lại tỏ tình trước.
Rõ ràng mình còn rất nhiều thủ đoạn tán tỉnh vẫn chưa sử dụng.
Mình còn rất nhiều tính toán, mình mới thực hiện được một phần ba kế hoạch.
Mình cảm thấy hiện giờ quan hệ giữa mình và Rhein cùng lắm chỉ là bạn tốt tri kỷ.
Mình còn đang định mượn rượu làm càn, để tình cảm của Rhein đối với mình biến chất.
Nhưng Rhein thế mà lại tỏ tình!
Rhein thế mà lại tỏ tình.
Rhein tỏ tình ư?
Rhein tỏ tình!
Sau khi sự trống rỗng và hoài nghi lướt qua tâm trí, rốt cuộc vui sướng cũng lững thững gõ cửa.
Pháo hoa nổ tung, vô số bong bóng màu hồng nhét đầy trong ngực Tịch Ca.
Chúng nó mang đủ loại màu sắc, chậm chạp bay lên.
Kỳ lạ là, cũng chính lúc này, Tịch Ca mới để ý thấy những chi tiết đặc biệt trong phòng khách.
Bó hoa trên bàn, giá vẽ bên cạnh sô pha, một chai rượu đỏ và hai ly rượu.
Tịch Ca không phát hiện viên kim cương giấu trong rượu đỏ, nhưng ngay cả khi không có thứ này, chai rượu đỏ vẫn mỹ lệ đến kinh người dưới ánh sáng tinh mịn lộng lẫy.
Đủ loại chi tiết mang đến cảm giác chân thực cho Tịch Ca.
Hoa tươi và bong bóng đưa hắn bay lên không trung, hắn vội bắt lấy cổ tay Rhein!
Sau khi tỏ tình, một giây chờ đợi dài như thể một năm.
Rhein đợi một giây lại thêm một giây, cảm thấy mình đã bước qua một năm rồi lại thêm một năm nữa, nhưng chẳng quản năm này tháng nọ, người trong ngực vẫn bất động.
Trái tim của cậu đã vô cùng thấp thỏm ngay từ khi mở miệng thú nhận, cánh tay run rẩy không sao mà ngừng lại được, nhưng trong cơn run rẩy và sự im lặng đến ngột ngạt, cậu vẫn không nghe được âm thanh mình muốn, trái tim như rơi xuống vực thẳm.
Sau đó ——
Tịch Ca nắm chặt cổ tay Rhein.
Đúng lúc đó, Rhein nghiêng người ôm Tịch Ca lăn khỏi sô pha.
Lúc lăn khỏi sô pha, trong lòng Tịch Ca chợt dâng lên cảnh giác, hắn nhớ tới hôm nay mình bị người chen ngang không biết bao nhiêu lần.
Mình không thể tiếp tục chậm trễ!
Phải nói ra chuyện quan trọng này!
Hắn cố gắng bỏ qua tình cảnh hiện tại, cũng không quan tâm đến mối nguy hiểm đang ầm ầm đến gần.
Hắn tiến đến bên tai Rhein, lớn tiếng đáp lại đối phương: “Rhein, tôi cũng thích cậu —— “
Nhưng đúng lúc này, vô số tiếng động lớn hơn đổ xuống, che giấu âm thanh của Tịch Ca.
Cửa lớn bị phá nát, năm cái bóng đen bọc trong tuyết xông vào. Một cái bóng đen trong số đó giơ tay lên, hai phát súng “pằng pằng” bắn về phía vị trí mà Tịch Ca và Rhein vừa ngồi, lưu lại hai cái lỗ nhỏ trên ghế da.
Hai người ngã xuống đất, cái bóng giấu dưới sô pha cũng ngoi lên, lao về phía Rhein.
Rhein phản ứng rất nhanh.
Khóe mắt liếc thấy cái bóng dưới thân, cậu không quan tâm đến cái bóng, một tay đẩy Tịch Ca, một tay hướng về cánh cửa đang mở toang. Tuyết dày đặc chất đống trước cửa lập tức chuyển động, trong màn đêm, gió tuyết điên cuồng gào thét tràn vào trong nhà, hóa thành mênh mông tuyết trắng, ngăn cản tầm nhìn của năm người vừa xông tới!
Tịch Ca nắm chặt cơ hội mà Rhein đã tạo ra.
Hắn nhảy vào phòng bếp, đập vỡ bể cả trong phòng bếp, trong tiếng nước ào ào, hắn lại quay về phía bồn rửa, đang định duỗi tay vặn mở vòi nước, đột nhiên vòi nước vặn vẹo ngay trước mắt hắn.
Không ổn!
Tịch Ca cảnh giác, vội vàng thu tay lại, thuận tay với cái chảo trên bếp lên chắn trước mặt mình.
Linh cảm của hắn luôn chính xác.
Gần như ngay lúc hắn vừa cầm cái chảo lên, vòi nước trước mặt chợt phát nổ!
Nổ cũng không quá đáng sợ, nhưng vòi nước và bồn rửa đều đã hư hỏng. Một khi không có nước, sức chiến đấu của Rhein chắc chắn sẽ giảm mạnh!
Đối phương có chuẩn bị mới đến, hơn nữa vô cùng hiểu biết năng lực của mình và Bì Bì.
Tịch Ca nhìn về phía năm bóng đen nhảy vào phòng.
Gió tuyết vẫn còn ồ ạt, trong tầm nhìn mơ hồ, hắn nhận ra đi đầu chính là Bá tước ma cà rồng đã gặp chiều nay, bên cạnh Bá tước ma cà rồng, còn có hai nam hai nữ, dáng vẻ đều hơn hai mươi tuổi.
Trong hai người đàn ông, một kẻ có kiểu tóc xoăn tít, tóc xoăn dựng thẳng ngón tay chỉ về phía vòi nước, một đốm lửa đang nhảy nhót phía trên ngón trỏ của gã.
Người đàn ông còn lại tay cầm hai khẩu súng, mười đầu ngón tay của hắn ta đều mang nhẫn bạc, những chiếc nhẫn này được nối liền với nhau bằng đoạn dây xích vừa nhỏ vừa mảnh.
Hai người phụ nữ còn lại, một người xuyên váy liền áo màu trắng, một người khoác áo choàng đen.
Đêm đông lạnh buốt, váy trắng chỉ mặc một cái váy mỏng manh, khuôn mặt ả diễm lệ, tóc dài đến thắt lưng, trông như nữ chúa tuyết đang chuyển động đôi mắt khát máu, xem xét bắt giữ con mồi.
Áo choàng đen thì đeo một chiếc mặt nạ kịch, là người duy nhất che mặt ở đây, nhưng có vẻ không phải vì muốn che giấu thân phận, mà đây là phong cách thường ngày của cô ta.
Sau khi đột nhập thành công, những người khác vây quanh con mồi trong phòng khách, còn cô ta thì vẫn đứng trước cửa biệt thự. Giữa hai bàn tay cô ta nổi lên một luồng ánh sáng màu lam.
Đợi đến khi hình ảnh thu nhỏ của căn biệt thự xuất hiện giữa hai tay cô ta, một lớp màng mỏng đột nhiên chậm rãi phủ xuống bao quanh biệt thự.
Ảo ảnh bao trùm hiện thực.
Cho dù có người đi ngang qua, cũng không thấy được cánh cửa mở toang hay năm ma cà rồng đứng trong phòng, chỉ có đèn đuốc sáng trưng, Rhein và Tịch Ca thì ngồi trên sô pha xem TV.
Dị năng thiên phú của mặt nạ kịch:
Tạo màn che ảo ảnh bao trùm vật thể, trên màn che có thể đồng thời sử dụng kết giới cách âm.
Lúc này, trong phòng khách đột nhiên vang lên tiếng kêu rên.
Phát ra tiếng kêu rên chính là Bá tước ma cà rồng.
Bá tước ma cà rồng lảo đảo một bước, ánh mắt kinh dị nhìn về phía Rhein.
Hai phát súng của nhẫn bạc chỉ là thủ thuật che mắt, sát chiêu thật sự là cái bóng hắn chôn dưới sô pha, như đúng hắn mong đợi, cái bóng quấn lấy Rhein, cũng trói Rhein chặt cứng, nhưng lúc hắn đang chuẩn bị sử dụng sát chiêu tiếp theo, Rhein đã thao túng máu trong cơ thể hắn.
Máu bị ép ra, kỹ năng điều khiển bóng của hắn lập tức thiếu chính xác.
Cho dù chỉ hơi lệch một chút, nhưng đối phương lại bắt được cơ hội thoát khỏi khống chế!
Cái tên Tử tước này —— thật sự chỉ là một Tử tước thôi ư?
Lợi hại hơn nhiều so với ta nghĩ!
Thiên phú của hắn là thao túng nước, hắn và ta lệch nhau cả một cấp bậc, dưới tình huống như vậy, hắn vẫn có thể thông qua dị năng ảnh hưởng đến máu của ta.
Hắn quả thật là một thiên tài.
Thiên tài như vậy, hoặc trở thành vật sở hữu của ta, hoặc là chết trong tay ta!
Tịch Ca bỗng cất tiếng phá vỡ yên tĩnh, hắn hướng ma cà rồng thân thiện: “Buổi chiều theo dõi chúng tôi, buổi tối trực tiếp vọt tới nhà tôi giết người, ông và tôi chắc phải thâm cừu đại hận lắm nhỉ. Rốt cuộc ông là ai?”
Váy trắng hừ lạnh một tiếng: “Chỉ bằng ngươi cũng xứng hỏi tên chủ nhân?”
Tịch Ca: “Để tôi đoán thử, không lẽ ông là chủ nhân của Thẩm Phán và Hacker?”
Nhẫn bạc giận dữ: “Cái gì mà Thẩm Phán và Hacker, đó đều là anh em của tao, bọn họ tên là Fate và Vương Vũ!”
Tịch Ca cũng rất thẳng thắn: “Ăn ngay nói thật, tôi cũng không quan tâm hai đống tro tàn đó tên là gì…”
Nói đến đây, Tịch Ca và Rhein ánh mắt giao nhau.
Gió tuyết cuốn trong phòng dừng hẳn.
Trong gió tuyết, nước từ bể cá bỗng được nâng lên, hóa thành màn hơi nước mỏng manh lơ lửng trên không, hơi nước ẩn giấu trong tiếng gió rào rạt và những bông tuyết, không hề bị kẻ địch phát hiện.
Tịch Ca chợt cử động.
Hắn khoát tay, phát động dị năng thời gian câm lặng, thời gian câm lặng truyền theo hơi nước, khóa chặt Bá tước ma cà rồng và cả bốn người mà lão mang đến!
Ba giây, Rhein và Tịch Ca ăn ý phân chia kẻ địch, Rhein nhắm về phía ma cà rồng thân thiện, Tịch Ca nhắm phía váy trắng.
Có quá nhiều người ghé thăm, mặt nạ kinh kịch đứng ở cửa không biết làm gì, dị năng của tóc xoăn hẳn là liên quan đến nổ, nhẫn bạc thì vừa rồi tiến vào đã sử dụng hai khẩu súng.
Từ đầu tới đuôi, chỉ có váy trắng là bất động không làm gì.
Nhưng nhìn dáng vẻ quyết tâm của Bá tước, chắc chắn hắn sẽ không mang một ma cà rồng vô dụng đến đây.
Tịch Ca đánh cược dị năng của váy trắng thiên về hỗ trợ, hắn lựa chọn giải quyết váy trắng trước!
Tịch Ca vọt tới trước mặt váy trắng.
Hắn bắt được cổ tay váy trắng. Hắn đã chuẩn bị sẵn sàng để đông lạnh cấp tốc, sau đó nữ ma cà rồng này đông lại thành tượng băng ——
Tịch Ca thành công bắt được cổ tay của váy trắng.
Ngay khi hắn vừa nắm được cổ tay đối phương, cảnh vật xung quanh bỗng xoạt cái thay đổi, từ bên cạnh váy trắng, hắn đã dịch chuyển đến trước cửa sổ phòng bếp đối diện với hoa viên.
Cái gì?
Tịch Ca kinh ngạc.
Nhưng hắn nhanh chóng kịp phản ứng, chẳng lẽ năng lực của người phụ nữ này là ——
Dị năng thiên phú của váy trắng:
Dịch chuyển bất kỳ vật thể nào mà cô ta chạm vào đến một vị trí khác, năng lực này có thể áp dụng lên cơ thể vật sống.
Tịch Ca rời khỏi phạm vi hơi nước, cũng bởi vậy mà thời gian câm lặng bị gián đoạn.
Trên ngực ma cà rồng thân thiện cũng vạch ra một tia máu.
Nhân lúc có thời gian câm lặng áp chế, Rhein thao túng máu trên miệng vết thương của ma cà rồng thân thiện, hiện giờ máu tuôn ra như suối, gần như nhuộm đỏ áo của ma cà rồng thân thiện.
Mấy người hoàn hồn, Bá tước đè lại ngực.
Trái tim hắn đang đập kinh hoàng, một phần vì máu xói mòn, một phần bởi vì năng lực của Tịch Ca!
Thời gian câm lặng… Thời gian câm lặng… Dị năng của hai kẻ này, tên này so với tên kia còn trân quý hơn, bọn chúng thật khiến ta kinh ngạc!
Bá tước điên cuồng hét lên một tiếng: “Giết Nam tước!”
Vừa nói, cái bóng dưới chân Bá tước lại di chuyển.
Hắn không che giấu dị năng của mình.
Tất cả những cái bóng trong phòng đều bắt đầu vặn vẹo di động, chúng nó rung chuyển dữ dội trên mặt đất, từ mặt đất từ vách tường, sôi nổi xông đến chỗ Rhein.
Sát chiêu của hắn, giấu trong vô số bóng đen!
Những cái bóng di chuyển, Bá tước cũng di chuyển.
Những cái bóng nhắm về phía Rhein, Bá tước cũng nhắm về phía Rhein!
Trong không gian hữu hạn, thoắt ẩn thoắt hiện không cần đến một cái chớp mắt.
Bá tước đã vọt tới trước mặt Rhein!
Nhẫn bạc nhận được mệnh lệnh.
Bá tước và Rhein đã lao vào nhau, tốc độ của hai người vô cùng nhanh.
Hai khẩu sung của nhẫn bạc hoàn toàn vô dụng trong trường hợp này vì nó không thể tập trung được vào mục tiêu. Hai tay gã run lên, dây xích bạc lập tức phát ra tiếng vang.
Dị năng thiên phú của nhẫn bạc:
Dùng kim loại làm môi giới để tạo ra một đoạn dây thừng có thể trói được bất cứ mục tiêu nào gã muốn.
Một cái dây thừng bỗng xuất hiện từ không khí, trói Rhein lại.
Ánh mắt Rhein chợt lóe lên, ngay khi dây thừng sắp sửa quấn chặt lấy cơ thể cậu, màng nước cô đọng từ không khí cũng bao phủ bên ngoài cơ thể.
Dây thừng quấn màng nước. Có tầng bảo vệ ngăn cản, Rhein dễ dàng tránh thoát trước khi dây thừng đụng vào cơ thể!
Vừa tránh thoát, Rhein liền dừng ngay bên cạnh giá vẽ. Đúng lúc này, cái bóng của giá vẽ đột nhiên di chuyển, nó lần đến dưới chân Rhein, bỗng dựng thẳng lên, như một thanh đao đen bóng, cắt qua ống quần Rhein!
Dòng nước quanh người Rhein lập tức hạ xuống, hóa thành một cái rổ chụp lại bóng đen.
Bóng đen bị chặn lại nhưng Bá tước thì không, Bá tước vọt tới trước mặt Rhein lần nữa, năm cái móng vuốt của hắn hệt như năm lưỡi dao sắc bén, hung hăng quét về Rhein, đồng thời hắn lớn tiếng quát: “Tử tước, nhìn xem đồng bạn của ngươi đi —— “
Rhein thất thần trong một chớp mắt.
Một phòng khách, hai cuộc chiến.
Tịch Ca và Rhein bị năm người Bá tước chia rẽ, Bá tước và nhẫn bạc đối phó Rhein, tóc xoăn và váy trắng đối phó Tịch Ca.
Ngay khi Bá tước vừa hô “Giết”, tóc xoăn lập tức siết chặt nắm đấm, nhắm ngay Tịch Ca.
Gã lấy ra một cái bật lửa, khí butan từ bật lửa bao lấy nắm đấm của gã. Gã châm lửa vào nắm đấm.
Dị năng thiên phú của tóc xoăn:
Châm ngọn lửa lên tay, có thể làm nổ tung một vật thể trong tầm mắt. Diện tích của ngọn lửa bao phủ trên tay càng lớn, cấp độ nổ càng mạnh.
Khi ngọn lửa lan rộng ra cả nắm tay, tóc xoăn liền hé môi mô phỏng lại tiếng nổ: “Bùm ——”.
Tịch Ca đoán trúng năng lực của hai người này.
Giờ phút này, thời gian câm lặng và khống chế nhiệt độ đều không thể bảo vệ hắn.
Hắn lập tức vọt tới trước, nhưng chưa đến hai bước, váy trắng cũng đã ra tay.
Váy trắng và tóc xoăn đã phối hợp nhiều lần, vô cùng ăn ý.
Váy trắng vận dụng dị năng lần nữa, ả dịch chuyển Tịch Ca về phía hệ thống sưởi trong nhà ăn.
Lúc Tịch Ca quay trở lại vị trí hệ thống sưởi, dị năng của tóc xoăn cũng đồng thời kích hoạt. Ngọn lửa trải rộng khắp bàn tay, nhìn là biết vụ nổ này sẽ dữ dội đến cỡ nào.
Tóc xoăn làm nổ tung hệ thống sưởi, nổ tung bức tường, nổ luôn ống dẫn khí!
Dòng khí, ánh lửa, nổ.
Tất cả bùng lên vào ngay lúc này!
Tịch Ca lọt vào trung tâm vụ nổ.
Thế nhưng, Rhein lại tách ra dòng khí cùng ánh lửa, xuất hiện trước mắt hắn, bảo vệ hắn!
Ritt: Đau người thương → hắc hóa → bùng nổ → “Đinh” → thăng cấp.