Nguyên huyết - Chương 77
Ngày 12 tháng 12, 4 giờ chiều.
Thái dương sáng rực bỗng nhuộm một tầng sương đen mờ ảo, sương đen ồ ạt xâm lấn những nơi ánh mặt trời có thể chiếu đến, đoạt đi ba phần nắng gắt chói lọi.
Cùng thời gian, động vật sống trong thành thị đột nhiên nôn nóng cả lên.
Dưới sông băng, bầy cá phơi cái bụng trắng.
Trong cống thoát nước, đàn chuột kết bè chạy về phương xa.
Còn có chó mèo sinh hoạt cùng con người trong thành thị, phản ứng càng mãnh liệt, chúng nó cắn xé rèm cửa sổ bằng lụa, cố gắng thoát khỏi tòa nhà, kêu loạn hết cả lên, không có lúc nào là ngừng ồn ào.
Cho đến khi một tia sét bổ giữa không trung!
Trời còn sáng, nhưng tia sét này còn lóa mắt hơn cả nền trời. Tia lửa điện ngoằn ngoèo nhanh chóng xẹt qua phía chân trời, hung hăng dội thẳng xuống mặt đất, trời đất cũng nối liền nhau nhờ một đường này!
Ngày 13 tháng 12, 1 giờ khuya.
Ánh trăng đứng lặng trên bầu trời không biết từ khi nào đã bị vấy máu, huyết sắc lan tỏa, ăn mòn hào quang của mặt trăng.
Thế giới này đang đang lẳng lặng thay đổi.
Một cơn rung chấn bắt nguồn từ một hòn đá nhỏ ven đường, rồi sau đó lan rộng ra hàng ngàn hộ gia đình toàn thành phố.
Nhưng động đất chỉ nhoáng lên một cái rồi biến mất.
Nhân loại sinh sống trong thành thị vừa mới phát hiện có gì đó không ổn, thì động đất đã ngừng.
Trong thành phố, mặt đất đột nhiên nứt vỡ, rất nhiều khe nứt sâu hun hút xuất hiện. Xương khô, ma nữ, quái vật đầu bò đầu dê, chó địa ngục, chui ra từ những cái khe dưới lòng đất, đại quân ác ma tạo thành dòng nước lũ đen đặc cuồn cuộn, tiến vào nhân gian!
Chúng nó nhảy nhót trên mặt đất, trên đỉnh xe, trèo lên các tòa nhà cao tầng, chiếm cứ biển quảng cáo, ôm cột điện, một bữa tiệc cuồng hoan đang diễn ra!
Nhưng người đi trên đường dường như không nhìn thấy những sinh vật kì dị đó.
Chiếc xe băng qua khe nứt mà không xảy ra sự cố, người đi đường xuyên qua ác ma cũng chắng có vấn đề gì, ai lo việc người nấy. Cho dù bầy ác ma vừa mới bò lên từ dưới nền đất có cố gắng cỡ nào, cũng không thể chạm vào thế giới thực, tuy rằng chúng nó đã đến thế giới này, nhưng vẫn bị “nhốt” trong một không gian song song.
Hiện tại, hai không gian này đang thong thả chồng chéo lên nhau.
Chúng nó, còn cần một chút thời gian…
Thế giới Hắc Ám, Nhiễu Xà Chi Hòa.
Tiếng chuông 12 giờ đã điểm.
Lúc kim đồng hồ lệch sang phải một phút, Gã Khờ đã có mặt tại Nhiễu Xà Chi Hòa.
Ông ta ngồi xuống tại vị trí lần trước, lại lấy cái hộp hình lập phương ra, đè xuống rất nhiều ô vuông trên hộp. Cứ mỗi ô vuông bị lật, lại có một con mắt chui ra.
Giữa những luồng sáng đầy màu sắc, bóng người hư ảo xuất hiện tại hiện trường!
A Đức là người đầu tiên có mặt, hắn vẫn giống như mọi lần, vẻ mặt cao ngạo lãnh đạm, khiến ai nấy nhìn vào đều rất muốn đấm một quyền lên mặt hắn.
Phía tay phải của hắn, một bộ khôi giáp thấp thoáng trong ánh sáng, đó là hội trưởng hiệp hội thuật sư luyện kim.
Tiếp theo, ma cà rồng thân thiện xuất hiện, vị ma cà rồng tính tình dí dỏm này dường như gần đây không được tốt lắm, lúc mới xuất hiện ngay cả nơ con bướm cũng đeo lệch.
Phía tay phải ma cà rồng thân thiện cũng có động tĩnh, đó là một người khoác áo choàng màu xám. Áo choàng màu xám lẳng lặng treo trên ghế, bên dưới tối đen như mực. Chẳng ai biết, hội trưởng hiệp hội phù thủy có thật sự đến cuộc họp ngày hôm nay không, hay là chỉ gửi cái áo choàng tới đại diện.
Trên bàn tròn còn dư lại một chiếc ghế cuối cùng, đó là vị trí giành riêng cho khắc tinh của huyết tộc, người sói.
Tuy nhiên gần trăm năm nay, càng ngày càng ít người phát hiện tung tích của người sói, cũng sẽ không có ai đại diện cho người sói xuất hiện tại hội nghị lần này.
Mọi thành viên đã đến đông đủ.
Gã Khờ mười ngón đan vào nhau, hướng mọi người ở đây nói: “Hội nghị tháng này của chúng ta chủ yếu thảo luận một việc. Sự kiện ‘Địa ngục xâm lấn’ mười năm một lần đã bắt đầu, chư vị ở đây, các ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?”
Gã Khờ vừa dứt lời, thuật sư luyện kim lên tiếng đầu tiên.
Giọng nói ồm ồm vang xa, mỗi một âm tiết đều mang theo tiếng va chạm đặc trưng của kim loại: “Hiệp hội luyện kim đã tìm ra biện pháp hiệu quả để ứng phó với sự kiện địa ngục xâm lấn lần này, cũng đã tính toán phí tổn, lập ra danh sách điểm thưởng và vật phẩm tương ứng, khuyến khích các thành viên hiệp hội tham gia sự kiện, tiêu diệt ác ma.”
Sau đó đến lượt áo choàng màu xám lên tiếng, hội trưởng hiệp hội phù thủy nói: “Hiệp hội phù thủy cũng đã phản ứng kịp thời, chuẩn bị sẵn sàng trong ba tháng nay.”
Hai bên đã phát biểu xong, Gã Khờ lại gõ bàn lần nữa.
“Nếu hiệp hội luyện kim và hiệp hội phù thủy đều đã có chuẩn bị, hội nghị ba bên lần này xem như đến đây là chấm dứt. Trước khi đi, tôi xin phép được thay mặt cho chính phủ quốc gia nhắc nhở chư vị một câu, đừng quên viết báo cáo nộp lên cho chính phủ, năm nay sắp đến kỳ hạn rồi.”
Gã Khờ dứt lời, hiện trường đột nhiên rơi vào một khoảng không tĩnh mịch.
Áo choàng xám không rên lên tiếng nào rời đi luôn, thuật sư cũng biến mất tại cuộc hội nghị.
Trong Nhiễu Xà Chi Hoàn chỉ còn dư lại ba nhà sáng lập thế giới Hắc Ám, cũng là ba vị Bá tước ma cà rồng.
Gã Khờ rất bình tĩnh, ông ta lấy ra một chồng báo cáo.
Sau đó, A Đức lấy ra một chồng báo cáo.
Cuối cùng, ma cà rồng thân thiện cũng lấy ra một chồng báo cáo.
Ba chồng báo cáo đặt cạnh nhau, cao đến mức có thể che lấp thân người đang dựa vào bàn làm việc.
Ba người lật bản báo cáo ra, bút lông nhiễm mực, chữ phồn thể xếp theo chiều dọc, bắt đầu viết từ phải sang trái.
Không sai, bọn họ đang viết báo cáo, đây là những công văn đặc biệt nhất định phải nộp lên cho quốc gia trong năm nay.
Từ xa xưa trước kia, khi các chủng tộc Hắc Ám phương Tây vượt qua “tường”, đến phương Đông cắm rễ sinh sôi, đồng thời xây dựng “thế giới Hắc Ám phương Đông” hoàn toàn độc lập với “thế giới Hắc ám” phương Tây, bọn họ đã tiếp xúc rất nhiều lần với các cơ quan chính phủ thuộc quốc gia này, chiến đấu, bàn bạc, cuối cùng bọn họ hữu nghị ký kết một hiệp định.
Trong hiệp định có ba điều khoản quan trọng không thể lung lay, có thể xem là ba quy tắc bất di bất dịch của thế giới Hắc Ám, nếu phiên dịch theo ngôn ngữ thời nay thì đại loại là:
Thứ nhất, luôn công nhận bộ máy chính phủ của quốc gia.
Thứ hai, luôn tuân thủ luật pháp và quy định của quốc gia.
Thứ ba, thế giới Hắc Ám sẽ luôn tồn tại độc lập với thế giới thực.
Về phía chính phủ, cũng có ba điều khoản lớn tạo điều kiện cho thế giới Hắc Ám.
Một, tôn trọng tính độc lập tự chủ của thế giới Hắc Ám.
Hai, bao dung tính đa dạng giống loài thế giới Hắc Ám.
Ba, thông cảm cho phong cách và thói quen độc đáo của thành viên thế giới Hắc Ám.
Ngoại trừ ba quy tắc trụ cột khẳng định quyền lợi và nghĩa vụ, còn có hơn 1500 điều khoản bao quát tất cả các khía cạnh, là một bản thỏa thuận rất nặng nề song lại duy trì được hòa bình và hữu nghị giữa hai bên.
Cũng bởi vậy, ngay cả khi bọn họ mất liên lạc với cơ quan chính phủ từ sau khi nhà Thanh sụp đổ, bọn họ vẫn một mực tuân thủ hiệp định, cứ mỗi cuối năm sẽ gửi báo cáo lớn nhỏ đến vị trí cố định, hơn nữa nhất định phải viết sự thật, không nửa chữ dối gạt, cẩn thận tỉ mỉ.
Gã Khờ: “Địa ngục xâm lấn mười năm một lần đã đến, cuối năm lại phải viết nhiều hơn một phần báo cáo.”
A Đức: “Đi chết hết đi.”
Ma cà rồng thân thiện: “Tại sao không để thư ký của chúng ta viết báo cáo?”
Gã Khờ: “Báo cáo gửi lên cơ quan chính phủ chỉ có thể được viết bởi ba vị huyết tộc quản lý thế giới Hắc Ám.”
A Đức: “Bởi vì trong hiệp định đã ràng buộc trách nhiệm này lên người chúng ta, chúng ta không thể dối trá.”
Ma cà rồng thân thiện: “Cứ nghĩ đến chuyện hàng năm phải viết nhiều báo cáo như vậy, ta thật hối hận khi trở thành một trong ba nhà sáng lập.”
Gã Khờ: “Thọ mệnh của nhân loại quá ngắn ngủi.”
A Đức: “Mà ngoại trừ nhân loại ra, ta chưa từng thấy chủng tộc nào ham thích giao lưu bằng công văn như thế.”
Ma cà rồng thân thiện: “Ta nghe nói người sói báo cáo vô cùng vô cùng đơn giản, chỉ có một hai câu chung chung.”
Gã Khờ: “Dù sao một khi viết đến câu thứ ba, đến chính bọn chúng cũng không hiểu mình đang viết cái gì.”
A Đức: “Dựa vào cái gì mà người sói lại không cần viết, chỉ bởi vì bọn chúng ngu xuẩn thôi sao?”
Ma cà rồng thân thiện: “Người sói giao báo cáo cũng như không, thuật sư luyện kim là quái nhân khoa học, nhóm phù thủy thì thấy đầu mà không thấy đuôi, những giống loài còn lại không có tiếng nói, thế nên nhà nước chỉ liên lạc được với chúng ta. Tuy nhiên, sau thời kỳ chiến tranh loạn lạc, hiện giờ cũng đã gần trăm năm bên chính phủ không liên lạc với chúng ta, khi nào mới có thể tiếp xúc với bọn họ lần nữa nhỉ?”
Gã Khờ: “Theo như hiệp định, trước khi tiếp xúc, chúng ta sẽ viết báo cáo giải thích về thỏa thuận trước đây; sau khi tiếp xúc, chúng ta viết công văn đàm phán với chính phủ hiện tại.”
A Đức: “Thế quái nào khi ấy lại ký tên lên một bản thỏa thuận mà muốn thả cái rắm cũng phải có quy định? Đã vậy còn tìm thần linh công chứng, muốn thừa dịp nhân loại loạn lạc lặng lẽ xé bỏ cũng không thể.”
Ma cà rồng thân thiện: “Địch mạnh ta yếu, biết làm sao được?”
Gã Khờ sửa đúng: “Chúng ta và thế giới thực là đôi bên cùng có lợi, hỗ trợ giúp đỡ nhau, đoàn kết cùng phát triển vì lợi ích và phồn vinh của cộng đồng, hoàn toàn không phân địch ta, chúng ta không nên đứng sai lập trường.”
A Đức: “Gã Khờ, ta có cảm tưởng mình vừa nghe Thời sự 19 giờ.”
Ma cà rồng thân thiện: “Thật ra gần đây ta cũng vừa chiếm được một tin tức nhỏ.”
Gã Khờ: “Hẳn là bên chính phủ đang bắt đầu âm thầm tiếp xúc với thế giới Hắc Ám.”
A Đức: “Ta cũng biết chuyện này. Mấy năm nay không hiểu sao môi trường sinh thái ở quốc gia này được cải thiện đáng kể, liền có đủ thứ nhảy ra quấy nhiễu, dường như đã khiến phía chính phủ cảnh giác.”
Ma cà rồng thân thiện: “Bọn họ đang âm thầm tiếp xúc với người của thế giới Hắc Ám, có vẻ như muốn trực tiếp liên lạc với chúng ta, tiến hành hội nghị ngoại giao hai bên để mọi thứ trở nên dễ dàng hơn.”
Gã Khờ: “Rốt cuộc, trí nhớ của nhân loại quá kém, luôn quên mất những chuyện bọn họ đã làm trong quá khứ.”
A Đức: “Chúng ta có nên đọc một ít luận văn chính trị?”
Ma cà rồng thân thiện: “Thật ra ta đã mua , , .”
Gã Khờ: “ đọc cũng được, mặc dù hơi dài nhưng bảo đảm chất lượng.”
A Đức: “ là cái gì?”
Ma cà rồng thân thiện: “Thuyết mặt dày tâm đen chốn quan trường, chúng ta không chiếm được lợi ích từ thế giới thực, cũng không thể ăn quả đắng của bọn họ. Ta cũng rất lo lắng, ta còn chưa đọc xong thì người lãnh đạo đã đổi rồi, lãnh đạo của bọn họ cứ mười năm đổi một lần, chỉ trải qua một lần địa ngục xâm lấn.”
Gã Khờ: “Hiện tại, quốc gia lần nữa tiếp xúc với chúng ta lại đúng dịp địa ngục xâm lấn. Đáng chú ý nhất là, nếu chúng ta vi phạm ba điều khoản trụ cột, thì chính phủ mới sẽ có quyền sửa đổi lại hiệp định.”
A Đức: “Mà do ảnh hưởng của môi trường sinh thái, lần này ác ma đến nhân gian thông qua cổng địa ngục càng mạnh hơn so với trước đây.”
Ma cà rồng thân thiện: “Theo những kinh nghiệm trước đây, hiệp định càng sửa thì càng thêm hà khắc. Ta nghĩ không được để cho bọn họ có cơ hội chỉnh sửa lại hiệp định. Vì vậy ta đề nghị, tăng cấp độ nghiêm trọng của sự kiện địa ngục xâm lấn lần này thêm một bậc, phần thưởng tùy thuộc vào độ khó cũng tăng lên một bậc, cần phải chắc chắn thế giới Hắc Ám luôn tồn tại song song với thế giới thực, quang minh về với quang minh, hắc ám về hắc ám!”
Giọng nói dõng dạc của ma cà rồng thân thiện vang vọng trong Nhiễu Xà Chi Hòa.
Nhiễu Xà Chi Hòa thoáng chốc yên tĩnh.
A Đức lạnh lùng nói: “Lại nói, cuộc điều tra về vụ khảo hạch lần trước đã có kết quả, vài huyết tộc làm động tác nhỏ trong quá trình khảo hạch qua lại rất gần với ngươi đấy.”
Ma cà rồng thân thiện chột dạ nói: “Dù sao số lượng huyết tộc thì ít, mà bạn bè của ta lại rất nhiều…”
Gã Khờ: “…”
A Đức: “Và ngươi chưa từng cảm thấy bọn chúng kỳ lạ?”
Ma cà rồng thân thiện: “Đối với bạn bè, ta luôn luôn ôm ấp niềm tin chân thành tha thiết nhất.”
Gã Khờ: “…”
A Đức còn muốn mở miệng. Nhưng lúc này đây, Gã Khờ lại ngắt lời.
Gã Khờ: “Được rồi, nếu các ngươi muốn thảo luận về vấn đề này, thì tự tìm chỗ mà nói chuyện đi, ta còn một đống báo cáo chưa viết xong đây này.”
Vừa dứt lời, Nhiễu Xà Chi Hòa không còn ai lên tiếng, tất cả bọn họ đều cúi đầu, cặm cụi viết ra các vụ việc lớn nhỏ và trình bày sự kiện lớn nhất năm nay, “Địa ngục xâm lấn”.
Năm này qua năm khác, hết tấu chương lại đến báo cáo, ôi chao, ma cà rồng đều sầu đến bạc đầu…
Cũng không biết qua bao lâu.
Ba người rốt cuộc đã xử lý xong chồng báo cáo chất cao như núi.
Bọn họ nhất tề đánh một cái ngáp, ma cà rồng thân thiện thầm than cho dù năm đó đột phá Bá tước cũng không đến nỗi vất vả như thế này —— gian nan hơn là, Bá tước chỉ cần đột phá một lần, còn báo cáo thì hàng năm đều phải viết một lần…
Hắn chống đầu, thật sự không thể kiên trì nổi, lần đầu tiên chào tạm biệt trước: “Ta đi trước, Gã Khờ, A Đức, hẹn gặp lại.”
Nói xong, ma cà rồng thân thiện biến mất trong luồng sáng.
A Đức mắt thấy ma cà rồng thân thiện đã biến mất.
Hắn hừ lạnh một tiếng: “Gã Khờ, ta không tin ngươi không biết.”
Gã Khờ: “Ta nên biết cái gì?”
A Đức: “Trong ba người, có một kẻ dã tâm bừng bừng, chuẩn bị thay đổi thế cục huyết tộc.”
Gã Khờ mặt không đổi sắc: “Vẫn còn quá sớm để kết luận.”
A Đức: “Thứ khiến ta ghét nhất ở ngươi, chính là cái vẻ đạo đức giả này.”
Nói xong, hắn cũng rời đi.
Nhiễu Xà Chi Hòa lại chỉ còn một người.
Ngoài cửa sổ dần dần sáng ngời, mà Gã Khờ vẫn luôn đắm mình trong bóng tối.
*
Sáng sớm, đại sảnh nhiệm vụ.
Màn hình điện tử nhiệm vụ treo trên cao đột nhiên lóe lên, tất cả nhiệm vụ màu đỏ màu xanh đồng loạt biến mất, màn hình tỏa ra ánh sáng chói mắt, sau đó, nhiệm vụ kim sắc xuất hiện chiếm cứ chính giữa màn hình.
Dòng chữ khổng lồ kèm theo hiệu ứng đặc biệt đập vào màn hình, đến mức trông như màn hình vừa mới rung lên.
Dòng đầu tiên:
MƯỜI NĂM MỘT LẦN! ĐỊA NGỤC XÂM LẤN!
Dòng thứ hai:
KÊU GỌI MỌI THÀNH VIÊN!
Dòng thứ ba, phông chữ màu đỏ đặc biệt sáng chói, cách màn hình cũng cảm nhận được sự chấn động và long trọng giữa những con chữ:
PHẦN THƯỞNG GẤP MƯỜI!!!
*
Hôm nay là một ngày đẹp trời.
Sáng sớm, trời vừa đổ xuống trận tuyết đầu mùa, bọt tuyết trắng noãn như pha lê rải rác trên bệ cửa sổ, khoái chí bay nhảy trong cơn gió tiêu điều.
Tịch Ca ngồi gần cửa sổ, một tay chống cằm, lắng nghe bài giảng PPT của giáo sư sinh vật học.
Bàn tay hắn đặt trong túi áo bỗng nhiên rung lên một chút.
Hắn tiện tay móc ra liền thấy, là thông báo của APP nhiệm vụ thế giới Hắc Ám.
Tịch Ca nhìn chằm chằm thông báo một hồi, thầm nghĩ: Sao lại giống kỷ niệm ngày ra mắt game thế nhỉ, tuyên bố với người chơi rằng đây là ngày vàng mỗi năm chỉ có một lần… Chà, nếu chuyển thành thế giới Hắc Ám, phải là ngày xung khắc mười năm một lần.
Mặc kệ là ngày vàng hay ngày xung khắc, Tịch Ca đều lựa chọn mở cái thông báo này ra.
Nếu hỏi về khuyết điểm lớn nhất của hắn, thì đó là, tính tò mò của hắn rất nặng…
Ấn vào thông báo, di động lập tức tải về bản cập nhật của APP, mất gần vài giây đồng hồ, đã down xong cái APP giao diện màu đen, đồ án dung nham phun trào.
Tịch Ca mở APP ra, đập vào mặt đầu tiên là dòng chữ , hắn tiện tay vuốt hai lần, vẫn chưa kéo đến cuối.
Vì thế hắn nghiêm túc nghiền ngẫm nửa ngày, sau đó thấy cuối điều khoản có nội dung thế này:
Điều khoản 100.1: APP không chịu trách nhiệm về tính mạng của người sử dụng.
Điều khoản 100.2: APP dụng không bồi thường cho những thương tật của người sử dụng.
Điều khoản 100.3: APP cảnh báo người sử dụng, chiến đấu một cách lý trí, cẩn thận tai nạn. Cuối cùng, hoạt động được công bố bởi Dốc Bàn Tròn thuộc thế giới Hắc Ám.
Chúng ta có thể, hỡi thế giới Hắc Ám phi thường.
Tịch Ca bấm vào đồng ý nhận hàng.
Cái điều khoản này vừa dài dòng vừa phiền phức, hắn vô tình ấn hai lần liên tiếp, ngoại trừ chọn đồng ý với điều khoản, hắn còn ấn vào nút nhận những vật dụng cần thiết cho hoạt động.
Sau khi nhấp vào, trang chủ đột nhiên nhảy ra thời gian đếm ngược nhận bưu phẩm, bên trên ghi:
00:59.
Tịch Ca: “???”
Khoan đã, mình còn đang ở trên lớp cơ mà, nhận hàng thế quái nào được?
Hắn thử tìm nút hủy nhận hàng, nhưng không thấy; hắn lại thử đóng APP, nhưng vẫn không có tác dụng, thời gian vẫn đang đếm ngược, từng chút từng chút.
Nháy mắt, 1 phút chỉ còn lại không đầy 20 giây, mắt thấy thời gian càng ngày càng ít, trái tim Tịch Ca đập dồn dập, không hiểu sao có chút căng thẳng.
Ngay sau đó, một tiếng thét kinh hãi vang lên: “Mọi người nhìn ngoài cửa sổ kìa!”
Dự cảm xấu của Tịch Ca đã trở thành sự thật.
Bên ngoài cửa sổ, nhân viên chuyển phát nhanh bồ công anh khổng lồ cột một cái hộp nhỏ, loay hoay ngoài phòng học, đang cố gắng nhét cái đầu bông xù tròn trịa vào ô cửa sổ nhỏ hẹp…